HỘI CHỨNG DE-QUERVAIN

GIỚI THIỆU

Hội chứng De Quervain, lần đầu tiên được mô tả vào năm 1985 bởi giáo sư người Thụy Sỹ Fritz de Quervain, còn được gọi là viêm bao hoạt dịch ở mỏm trâm quay hoặc viêm gân cơ dạng duỗi ngón cái. Đây là một tình trạng viêm do sự chít hẹp của bao gân, nhưng không liên quan đến nhiễm trùng. Thay vào đó, sự viêm nhiễm xảy ra khi bao gân bị sưng và dày lên, gây cản trở sự di chuyển của gân cơ trong bao, dẫn đến đau đớn và hạn chế cử động ở vùng cổ tay và ngón cái.

KHÁI NIỆM

  • Hội chứng De Quervain là tình trạng viêm gân và cơ xuất hiện tại vùng cổ tay và ngón tay, gây ra những khó khăn trong việc vận động. Thông thường, các gân này được bao bọc và bảo vệ bởi một lớp màng hoạt dịch có nhiệm vụ giúp gân di chuyển trơn tru. Tuy nhiên, khi màng hoạt dịch bị viêm nhiễm, sưng đỏ và dày lên, nó gây ra cơn đau kéo dài và làm giảm khả năng cử động của các ngón tay, bàn tay và cổ tay, đặc biệt là khi cần co duỗi.
  • Cụ thể, hội chứng De Quervain ảnh hưởng nghiêm trọng đến hai gân chính điều khiển các chuyển động của ngón cái, đó là gân cơ duỗi ngắn ngón cái và gân cơ dạng dài ngón cái. Hai gân này đảm nhận vai trò quan trọng trong việc thực hiện các động tác như duỗi và dạng ngón cái, giúp ngón cái có thể di chuyển linh hoạt. Khi thực hiện các động tác này, hai gân trượt qua lại dọc theo bờ bên của khớp cổ tay, đi qua một đường hầm nằm sát với đầu dưới của xương quay. Chính vì sự tương đồng về vị trí, trong nhiều trường hợp, bệnh này có thể bị chẩn đoán nhầm lẫn với viêm mỏm trâm quay. Đường hầm này không chỉ có vai trò giữ chặt gân mà còn giúp điều chỉnh và chuyển hướng lực khi gân thực hiện động tác. Tuy nhiên, khi thực hiện các động tác cầm nắm vật nặng, xoay hoặc lắc cổ tay liên tục trong thời gian dài, sự ma sát giữa gân và đường hầm sẽ gia tăng, làm tình trạng viêm trở nên trầm trọng hơn.
  • Theo thời gian, khi dịch bôi trơn tự nhiên trong bao gân giảm dần, các dịch viêm sẽ tích tụ nhiều hơn, gây ra hiện tượng sưng nóng và đau đớn ở khu vực bị viêm. Nếu không được điều trị kịp thời, phần bao gân sẽ trở nên xơ cứng và ngày càng dày hơn, làm hạn chế nghiêm trọng khả năng vận động của gân. Điều này không chỉ gây ra đau đớn mà còn có thể tác động xấu đến hệ thần kinh, khiến người bệnh cảm thấy tê bì, mất cảm giác hoặc khó cử động tay. Những triệu chứng này có thể ảnh hưởng lớn đến sinh hoạt hàng ngày và chất lượng cuộc sống của người bệnh.

Hội chứng De-quervain ảnh hưởng đến khả năng vận đông tay của người bệnh.

 

ĐỐI TƯỢNG THƯỜNG MẮC BỆNH

  • Phụ nữ có nguy cơ mắc hội chứng De Quervain cao hơn đáng kể so với nam giới, và tỷ lệ mắc bệnh tăng lên theo độ tuổi. Đặc biệt, bệnh thường xảy ra ở phụ nữ trong độ tuổi từ 30 đến 50, khi họ phải đối mặt với nhiều trách nhiệm trong công việc và cuộc sống hàng ngày. Những người làm công việc nội trợ, chẳng hạn như rửa chén bát, là quần áo, hay bồng bế con trong thời gian dài, thường có nguy cơ mắc bệnh cao do phải thực hiện các động tác lặp đi lặp lại liên quan đến việc cầm nắm và xoay cổ tay.
  • Ngoài ra, những phụ nữ làm việc trong môi trường văn phòng cũng nằm trong nhóm có nguy cơ cao mắc hội chứng này. Việc gõ bàn phím, sử dụng chuột máy tính liên tục trong thời gian dài mà không có thời gian nghỉ ngơi hợp lý có thể gây áp lực lớn lên vùng cổ tay và ngón cái, từ đó dễ dẫn đến viêm bao gân. Hội chứng De Quervain cũng thường xuất hiện ở phụ nữ mang thai hoặc sau khi sinh con. Điều này có thể do sự thay đổi hormone trong cơ thể trong quá trình mang thai và sau sinh, kết hợp với việc phải chăm sóc con nhỏ, nâng bế và thực hiện các công việc nhà khiến cổ tay phải hoạt động liên tục. Những thay đổi này không chỉ làm tăng nguy cơ mắc bệnh mà còn khiến triệu chứng trở nên nghiêm trọng hơn.
  • Đối với người cao tuổi, đặc biệt là phụ nữ, nguy cơ mắc hội chứng De Quervain cũng tăng lên do sự suy giảm sức khỏe tổng quát, bao gồm sự lão hóa của các mô mềm và xương khớp. Các bệnh lý liên quan đến khớp và gân như viêm khớp, thoái hóa khớp cũng góp phần làm gia tăng khả năng mắc bệnh. Việc cử động lặp đi lặp lại và sử dụng cổ tay nhiều trong thời gian dài, kết hợp với quá trình lão hóa tự nhiên của cơ thể, khiến gân và bao gân trở nên dễ bị tổn thương hơn.
  • Tóm lại, nữ giới là đối tượng dễ bị ảnh hưởng bởi hội chứng De Quervain, đặc biệt là những người làm công việc liên quan đến nội trợ, nhân viên văn phòng, phụ nữ mang thai, sau sinh và người lớn tuổi. Các yếu tố liên quan đến hoạt động lặp đi lặp lại, áp lực lên cổ tay, và những thay đổi sinh lý đều là nguyên nhân chính dẫn đến nguy cơ mắc bệnh cao hơn ở phụ nữ.

NGUYÊN NHÂN GÂY BỆNH

Nguyên nhân chính chưa xác định: Hiện nay, mặc dù chưa có nguyên nhân cụ thể được xác định gây ra hội chứng De Quervain, nhưng các chuyên gia đều đồng tình rằng việc sử dụng tay quá mức và thao tác tay lặp đi lặp lại trong thời gian dài là một trong những yếu tố quan trọng dẫn đến bệnh. Các hoạt động này gây áp lực lớn lên gân và bao gân, dẫn đến tổn thương và viêm, ảnh hưởng nghiêm trọng đến khả năng vận động của ngón cái và cổ tay.

  • Động tác lặp lại: Những động tác như cầm, nắm, xoay, vặn cổ tay và ngón cái, khi thực hiện lặp đi lặp lại liên tục, có thể làm tăng ma sát giữa gân và bao gân. Theo thời gian, sự ma sát này gây ra tình trạng viêm bao gân, khiến gân bị sưng tấy, hạn chế khả năng cử động và gây ra những cơn đau. Điều này đặc biệt phổ biến ở những người thường xuyên phải sử dụng cổ tay và ngón cái trong công việc hoặc sinh hoạt hàng ngày.
  • Công việc đòi hỏi sử dụng tay nhiều: Những người làm các công việc đòi hỏi sự tỉ mỉ, cần sử dụng tay liên tục, như nhân viên văn phòng, người làm công việc lắp ráp, công nhân thủ công, thường có nguy cơ cao mắc hội chứng De Quervain. Các hoạt động như gõ bàn phím, sử dụng chuột máy tính, hay làm việc thủ công tỉ mỉ không chỉ đòi hỏi sự chính xác mà còn khiến cổ tay và ngón cái phải làm việc liên tục mà ít được nghỉ ngơi, từ đó dễ dẫn đến tổn thương gân và bao gân.
  • Viêm khớp mạn tính: Các tình trạng bệnh lý như viêm khớp dạng thấp hoặc thoái hóa khớp có thể làm tăng nguy cơ mắc hội chứng De Quervain. Viêm khớp gây tổn thương và suy yếu hệ thống gân và khớp, làm tăng khả năng viêm bao gân ngón cái, dẫn đến các triệu chứng sưng, đau, và hạn chế cử động. Những bệnh nhân mắc viêm khớp thường gặp khó khăn trong việc vận động cổ tay và ngón cái do tình trạng viêm mãn tính.
  • Chấn thương và sẹo: Sau các chấn thương ở cổ tay hoặc ngón cái, cơ thể có thể tự động hình thành mô sẹo để sửa chữa. Tuy nhiên, các mô sẹo này lại có thể gây cản trở sự trượt mượt mà của gân trong bao gân, khiến gân bị kẹt, gây viêm và đau. Quá trình này không chỉ làm giảm độ linh hoạt của gân mà còn làm tăng khả năng tái phát viêm nếu không được điều trị đúng cách.
  • Hoạt động hàng ngày: Ngoài công việc, các hoạt động sinh hoạt hàng ngày cũng có thể dẫn đến hội chứng De Quervain nếu không thực hiện đúng cách. Việc bế con, làm việc nhà như rửa bát, lau nhà, hoặc thậm chí tham gia các môn thể thao đòi hỏi sử dụng tay nhiều có thể gây áp lực liên tục lên cổ tay và ngón cái. Nếu các hoạt động này không được thực hiện với sự nghỉ ngơi hợp lý, cổ tay sẽ dễ bị viêm bao gân.
  • Yếu tố tuổi tác và thoái hóa: Tuổi tác và sự lão hóa tự nhiên của cơ thể cũng là những yếu tố không thể bỏ qua. Khi cơ thể lão hóa, các mô mềm, bao gân và khớp xương cũng trở nên yếu dần, giảm khả năng đàn hồi và chịu lực. Điều này khiến cho gân và bao gân trở nên dễ bị tổn thương hơn khi phải đối mặt với các hoạt động đòi hỏi cường độ cao. Người lớn tuổi thường gặp phải tình trạng viêm và suy yếu gân cơ, do đó nguy cơ mắc hội chứng De Quervain cũng tăng theo thời gian.
  • Việc nhận thức đúng về các nguyên nhân và yếu tố nguy cơ của hội chứng De Quervain giúp người bệnh có thể phòng ngừa và điều trị kịp thời, tránh những tổn thương nghiêm trọng hơn.

 TRIỆU CHỨNG BỆNH

Khi mắc phải hội chứng De Quervain, người bệnh thường xuất hiện các triệu chứng điển hình sau. Nếu bạn gặp phải một hoặc nhiều trong số những dấu hiệu này, có khả năng bạn đã bị hội chứng De Quervain:

  • Đau nhói tại vùng mỏm trâm quay, đặc biệt là vị trí gần gốc ngón tay cái. Cơn đau có thể kéo dài liên tục, đặc biệt tăng mạnh vào ban đêm, gây khó chịu và ảnh hưởng đến giấc ngủ.
  • Sưng tấy ở gốc ngón tay cái. Vùng gân bao quanh ngón cái có thể trở nên sưng, làm giảm khả năng linh hoạt của ngón cái khi thực hiện các cử động.
  • Cảm giác dày lên ở bao gân. Khi chạm vào, có thể cảm nhận được bao gân ở vùng gốc ngón cái dày lên rõ rệt. Đôi khi vùng này cũng bị nóng đỏ và nhạy cảm khi ấn vào, gây đau đớn cho người bệnh.
  • Khó cử động ngón tay cái và cổ tay, đặc biệt là khi thực hiện các động tác liên quan đến việc nắm, véo, hoặc cầm nắm đồ vật. Việc vận động các ngón tay có thể trở nên khó khăn, và người bệnh cảm thấy yếu sức khi cầm nắm đồ vật.
  • Cảm giác “dính” hoặc “dừng lại” khi di chuyển ngón tay cái. Khi cố gắng cử động, ngón tay cái có thể bị kẹt lại, không trượt mượt mà, tạo ra cảm giác như bị “dính” hoặc bị “giật cục”, làm cho việc di chuyển trở nên không liên tục.
  • Nếu tình trạng này kéo dài mà không được điều trị, cơn đau có thể lan rộng từ ngón tay cái lên cẳng tay, thậm chí ảnh hưởng đến toàn bộ cánh tay. Cơn đau sẽ càng trầm trọng hơn khi bạn di chuyển ngón tay cái hoặc cổ tay, gây cản trở nghiêm trọng đến các hoạt động hàng ngày như viết, lái xe, hoặc thậm chí là các công việc đơn giản như cầm nắm vật dụng.
  • Ngoài ra, tình trạng viêm bao gân có thể trở nên mãn tính, khiến người bệnh đối mặt với những cơn đau âm ỉ và dai dẳng. Nếu không được điều trị kịp thời, hội chứng De Quervain có thể làm giảm chất lượng cuộc sống và gây ra những biến chứng nghiêm trọng hơn, buộc phải can thiệp bằng phương pháp phẫu thuật.

CHẨN ĐOÁN

TRIỆU CHỨNG LÂM SÀNG

    • Triệu chứng cơ năng của hội chứng De Quervain
  • Giai đoạn đầu:
  • Ở giai đoạn đầu của hội chứng De Quervain, bệnh nhân thường bắt đầu trải qua những cơn đau xuất hiện dần dần hoặc đột ngột ở vùng gốc ngón tay cái, đặc biệt là tại vùng mỏm trâm quay hoặc mặt ngoài của cổ tay. Ban đầu, cơn đau có thể xuất hiện không thường xuyên và ít gây chú ý, nhưng dần dần, cường độ đau sẽ tăng lên, đặc biệt khi thực hiện các cử động ở ngón cái và cổ tay.
  • Bên cạnh cảm giác đau, người bệnh có thể nhận thấy phù nề hoặc tê bì ở ngón cái và ngón trỏ. Triệu chứng này khiến ngón tay trở nên nhạy cảm và khó cử động. Khi bệnh nhân càng cử động cổ tay và ngón cái, cơn đau sẽ trở nên dữ dội hơn, gây ra cảm giác khó chịu. Đặc biệt, các hoạt động liên quan đến việc duỗi hoặc dạng ngón cái sẽ bị hạn chế nghiêm trọng.
  • Trong một số trường hợp, cơn đau có thể lan rộng từ vùng ngón cái và cổ tay lên vùng ngoài của cẳng tay, khiến bệnh nhân không chỉ gặp khó khăn trong việc cử động ngón cái mà còn ảnh hưởng đến toàn bộ khả năng vận động của cánh tay. Điều này gây ra sự bất tiện lớn trong cuộc sống hàng ngày, làm giảm hiệu suất làm việc và sinh hoạt.
  • Giai đoạn muộn:
  • Nếu không được điều trị kịp thời, hội chứng De Quervain sẽ tiến triển nặng hơn, và tình trạng viêm bao gân của hai gân cơ duỗi ngắn ngón cái và cơ dạng dài ngón cái sẽ trở nên rất nghiêm trọng, dẫn đến xơ cứng gần như toàn bộ hai gân này. Lúc này, bao gân không còn đủ không gian để gân di chuyển trơn tru, gây ra cảm giác như gân bị mắc kẹt khi thực hiện các động tác.
  • Người bệnh sẽ cảm nhận rõ rệt tiếng lục cục hoặc lạo xạo khi thực hiện các cử động ở ngón cái. Những động tác duỗi, nắm, hoặc dạng ngón cái không còn diễn ra mượt mà, thay vào đó là cảm giác ngón cái bị “dính” lại ở một số vị trí và cần dùng lực nhiều hơn để di chuyển ngón.
  • Cơn đau ở giai đoạn này trở nên rất nghiêm trọng, không chỉ dừng lại ở cảm giác đau đớn thông thường mà còn gây ra các cơn đau “giật cục” mỗi khi cử động ngón cái. Điều này làm cản trở nghiêm trọng các hoạt động hàng ngày như cầm nắm đồ vật, viết, hoặc thậm chí là thực hiện các thao tác đơn giản như mở nắp chai.
  • Ở giai đoạn muộn, tình trạng viêm và xơ cứng đã phát triển quá mức, làm cho các phương pháp điều trị bảo tồn như thuốc giảm đau, nẹp cổ tay, hoặc tiêm corticoid không còn hiệu quả. Lúc này, bệnh nhân cần phải tiến hành phẫu thuật để giải quyết tình trạng viêm nhiễm và xơ cứng của bao gân. Phẫu thuật sẽ tạo không gian rộng hơn cho gân có thể di chuyển tự do, giúp khôi phục khả năng vận động của ngón cái và giảm đau hiệu quả.
  • Bằng cách nhận biết sớm và điều trị kịp thời, bệnh nhân có thể tránh được những tổn thương nghiêm trọng hơn và hạn chế việc phải can thiệp bằng phẫu thuật
    • Triệu chứng thực thể của hội chứng De Quervain
  • Để chẩn đoán chính xác hội chứng De Quervain, các bác sĩ lâm sàng thường sử dụng hai phương pháp chẩn đoán có giá trị cao:
  • Ấn vào điểm gốc ngón cái (vị trí mỏm trâm quay): Đây là một phương pháp cơ bản nhưng rất hiệu quả. Bác sĩ sẽ ấn vào vị trí gốc ngón cái, chính xác hơn là ở vùng mỏm trâm quay theo giải phẫu học. Nếu bệnh nhân cảm thấy đau chói tại điểm này, đây là dấu hiệu rõ ràng của viêm bao gân trong hội chứng De Quervain.
  • Nghiệm pháp Finkelstein: Đây là một nghiệm pháp hỗ trợ có độ chính xác cao trong việc xác định hội chứng này. Bệnh nhân được yêu cầu nắm chặt ngón tay cái trong lòng bàn tay, với ngón cái kẹp giữa bốn ngón còn lại. Sau đó, bệnh nhân sẽ gấp cổ tay hết mức về phía mặt lòng. Nếu bệnh nhân cảm thấy đau dữ dội tại vị trí viêm bao gân, đặc biệt là ở vùng mỏm trâm quay, thì đây là biểu hiện đặc trưng của hội chứng De Quervain. Cơn đau này xảy ra do việc tăng áp lực lên các gân bị viêm trong bao gân khi cổ tay bị uốn cong.
  • Hai phương pháp này không chỉ giúp chẩn đoán chính xác hội chứng mà còn đơn giản và dễ thực hiện trong quá trình thăm khám lâm sàng, giúp bác sĩ phát hiện bệnh ở giai đoạn sớm để điều trị kịp thời.

 

 

CẬN LÂM SÀNG

Hình ảnh siêu âm của hội chứng De Quervain

Giai đoạn sớm:

  • Gân dày lên: Ở giai đoạn sớm, trên siêu âm, có thể thấy gân cơ dạng dài và gân duỗi ngắn trở nên dày hơn đáng kể so với bên không bị ảnh hưởng. Thông thường, gân ở giai đoạn này có hình dạng tròn hơn so với bình thường là hình oval, đây là một dấu hiệu đặc trưng của quá trình viêm.
  • Tăng tưới máu trên Doppler: Khi thực hiện siêu âm Doppler, có thể quan sát thấy sự gia tăng tưới máuđến khu vực bị viêm, cho thấy hệ thống tuần hoàn đang phản ứng với tình trạng viêm và tổn thương ở bao gân.
  • Bao gân dày: Bao gân, màng bảo vệ của gân, cũng dày lên và có sự phản âm kém, tạo thành hình vòng halo giảm âm đặc trưng. Trong quá trình này, dịch viêm bắt đầu tích tụ xung quanh gân, làm tăng độ sưng và viêm.
  • Dày mạc giữ gân duỗi: Bên cạnh đó, lớp mạc giữ gân duỗi cũng trở nên dày hơn bình thường. Điều này làm hạn chế chuyển động của gân, gây khó khăn trong việc duỗi và dạng ngón cái.
  • Phù nề mô mỡ quanh gân: Vùng mô mỡ xung quanh gân cũng có thể bị phù nề, biểu hiện sự viêm và tích tụ dịch. Điều này làm tăng áp lực lên gân và bao gân, gây ra cơn đau mỗi khi cử động ngón cái.

Giai đoạn muộn:

  • Gân tăng âm không đồng nhất: Ở giai đoạn muộn, siêu âm cho thấy gân trở nên tăng âm nhưng không đồng nhất. Điều này có nghĩa là cấu trúc gân đã bị thay đổi nhiều, không còn rõ ràng như trước.
  • Không còn tưới máu rõ ràng: Khác với giai đoạn sớm, ở giai đoạn muộn, sự tưới máu đến vùng gân bị viêm giảm đi rõ rệthoặc thậm chí không còn thấy rõ trên Doppler. Điều này phản ánh rằng tình trạng viêm đã chuyển sang giai đoạn mạn tính và không còn phản ứng mạnh với hệ thống tuần hoàn.
  • Mất ranh giới giữa gân và các tổ chức xung quanh: Trong giai đoạn này, ranh giới giữa gân và các mô xung quanh bị mờ hoặc mất hẳn. Viêm và tổn thương đã làm thay đổi đáng kể cấu trúc của gân và các tổ chức bao quanh, khiến việc phân biệt trên siêu âm trở nên khó khăn. Tình trạng này cũng cho thấy mức độ viêm và xơ hóa nghiêm trọng, cần có biện pháp điều trị phẫu thuật để giải quyết.
  • Việc quan sát và đánh giá hình ảnh siêu âm trong cả hai giai đoạn này là rất quan trọng để chẩn đoán chính xác mức độ tổn thương và viêm bao gân trong hội chứng De Quervain, từ đó giúp đưa ra các phác đồ điều trị phù hợp.
• Hình 3: Giải phẫu gân dạng dài và duỗi ngắn ngón tay cái bên phải • Hình 4 và 5: Hình ảnh viêm dày bao gân dạng dài và duỗi ngắn

ngón tay cái

 

• Hình 6: Hình ảnh tăng sinh mạch của bao gân dạng dài và duỗi ngắn ngón cái • Hình 7: Hình ảnh siêu âm hướng dẫn tiêm thuốc trong bao gân dạng duỗi ngón cái

ĐIỀU TRỊ

Điều trị nội khoa

  • Sử dụng thuốc giảm đau: Hội chứng De Quervain chủ yếu được điều trị bằng các loại thuốc giảm đau như ibuprofen, aspirin, và naproxen. Những thuốc này giúp giảm đau và viêm, tuy nhiên, chúng có thể gây ra tác dụng phụ như đau dạ dày, ợ nóng, buồn nôn, và xuất huyết nếu sử dụng trong thời gian dài. Do đó, bệnh nhân nên tuân theo hướng dẫn của bác sĩ để hạn chế các rủi ro liên quan.
  • Thời gian nghỉ ngơi: Để giảm thiểu áp lực lên cổ tay và ngón cái, bệnh nhân cần có thời gian nghỉ ngơi hợp lý trong quá trình làm việc. Đặc biệt, tránh các động tác lặp đi lặp lại nhiều lần như cầm nắm, duỗi, xoay, hoặc vặn cổ tay và ngón cái, vì những động tác này có thể làm tình trạng viêm nặng thêm.
  • Sử dụng nẹp để bất động cổ tay và ngón cái: Nẹp cố định có thể giúp giảm đau và cho phép ngón cái được nghỉ ngơi. Việc bất động ngón cái giúp làm giảm áp lực lên bao gân, tạo điều kiện thuận lợi để các triệu chứng viêm cải thiện nhanh chóng.
  • Chườm lạnh: Chườm túi đá lạnh lên vùng bị viêm có thể giúp giảm sưng và giảm đau hiệu quả. Việc áp dụng phương pháp chườm lạnh đúng cách giúp làm dịu tình trạng viêm.
  • Tiêm corticoid tại chỗ: Nếu các phương pháp trên không hiệu quả, bác sĩ có thể chỉ định tiêm corticoid vào vùng bao gân bị viêm. Tiêm corticoid giúp giảm viêm ngay lập tức và có thể cải thiện triệu chứng nhanh chóng. Tuy nhiên, việc tiêm này cần thực hiện bởi bác sĩ chuyên khoa để đảm bảo an toàn và hiệu quả.

Vật lý trị liệu

  • Tập phục hồi chức năng: Vật lý trị liệu là một phần quan trọng trong việc điều trị hội chứng De Quervain. Các bài tập phục hồi chức năng giúp giảm viêm, tăng cường sự linh hoạt của gân và khớp vùng cổ tay. Bác sĩ chuyên khoa sẽ hướng dẫn bệnh nhân thực hiện các bài tập đúng cách, giúp cải thiện tình trạng viêm mà không gây thêm tổn thương cho vùng bị ảnh hưởng.
  • Tránh tư thế sai: Bác sĩ sẽ hướng dẫn bệnh nhân các tư thế đúng khi vận động cổ tay và bàn tay, tránh các tư thế sai lệch gây căng thẳng lên gân và khớp. Điều này giúp ngăn ngừa tình trạng tái phát sau khi điều trị.
  • Sử dụng thiết bị hiện đại: Ngoài các bài tập cơ bản, bác sĩ có thể chỉ định bệnh nhân sử dụng thiết bị vật lý trị liệu hiện đại kết hợp với các phương pháp điều chỉnh xương khớp. Các phương pháp này giúp phục hồi chức năng vận động nhanh chóng và hiệu quả hơn.

Phẫu thuật

  • Phẫu thuật khi điều trị bảo tồn không hiệu quả: Nếu điều trị nội khoa không mang lại kết quả, bác sĩ có thể đề nghị phẫu thuật để giải quyết vấn đề viêm bao gân. Mục tiêu của phẫu thuật là tạo thêm không gian cho gân di chuyển tự do mà không bị cọ xát vào bao gân, giúp giảm đau và khôi phục chức năng vận động của ngón cái.
  • Quy trình phẫu thuật: Phẫu thuật có thể thực hiện dưới gây mê toàn thân hoặc tại vị trí tổn thương. Bác sĩ sẽ rạch một đường nhỏ để mở rộng đường hầm bao gân, loại bỏ các tổ chức xơ bên trong và tạo thêm không gian cho gân hoạt động. Phẫu thuật này thường có tỷ lệ thành công cao, với khoảng 90% bệnh nhân phục hồi hoàn toàn sau phẫu thuật.

Tiêm PRP điều trị viêm gân

  • Phương pháp tiêm PRP: Tiêm huyết tương giàu tiểu cầu (PRP) là một phương pháp điều trị tiên tiến, sử dụng máu tự thân của bệnh nhân để tách ra huyết tương giàu tiểu cầu, sau đó tiêm vào vùng tổn thương. PRP giúp tái tạo nhanh chóng các mô mềm và cứng, thúc đẩy quá trình lành tự nhiên của gân và khớp.
  • Liệu trình điều trị: Thông thường, liệu trình PRP bao gồm 3 lần tiêm, mỗi lần cách nhau 2 tuần. Mỗi lần tiêm sử dụng một lượng máu rất nhỏ (khoảng 11ml), không gây ảnh hưởng đến sức khỏe bệnh nhân. Tiêm PRP đặc biệt hiệu quả ở các giai đoạn sớm của bệnh (giai đoạn 1,2).

Ưu điểm của PRP: Tiêm PRP có tính an toàn cao, không gây tác dụng phụ lên toàn cơ thể và không ảnh hưởng đến khả năng sinh sản hoặc các bệnh lý nền khác. PRP được coi là phương pháp tiên tiến nhất trong điều trị viêm gân, giúp bệnh nhân khỏi hoàn toàn sau một liệu trình mà không cần can thiệp phẫu thuật.

 

PHÒNG NGỪA MẮC BỆNH

  • Tránh các hoạt động lặp đi lặp lại: Hạn chế các hoạt động yêu cầu bàn tay và cổ tay thực hiện động tác lặp đi lặp lại trong thời gian dài, đặc biệt là những động tác liên quan đến việc gồng ngón tay cái.
  • Thời gian nghỉ ngơi hợp lý: Bệnh nhân nên có khoảng thời gian nghỉ ngơi đủ để giảm áp lực cho các gân và khớp cổ tay.
  • Thực hiện các bài tập gân khớp: Thường xuyên thực hiện các bài tập nhẹ nhàng giúp tăng cường sự dẻo dai của gân và khớp vùng cổ tay, nhằm duy trì sức khỏe và ngăn ngừa viêm.
  • Tránh xoa bóp bằng rượu thuốc hoặc dầu nóng: Không nên sử dụng các biện pháp xoa bóp bằng rượu thuốc hay dầu nóng vì chúng có thể làm tình trạng viêm trở nên nặng hơn.
  • Tránh nắn bẻ khớp: Không nắn bẻ khớp cổ tay hay ngón tay, vì điều này có thể gây tổn thương thêm cho gân và khớp.
  • Chế độ dinh dưỡng hợp lý: Xây dựng chế độ ăn uống đầy đủ dinh dưỡng, đặc biệt đối với phụ nữ mang thai và sau sinh để đảm bảo cung cấp đủ dưỡng chất cho sức khỏe cơ xương khớp.
  • Bổ sung canxi và sản phẩm từ sữa: Tăng cường bổ sung canxi, các chế phẩm từ sữa và các thực phẩm giàu dưỡng chất tốt cho xương và khớp.
  • Sử dụng thuốc theo chỉ định: Tuân thủ hướng dẫn của bác sĩ về việc sử dụng thuốc, tránh tự ý điều trị hoặc dùng thuốc sai liều lượng.
  • Thông báo ngay khi có triệu chứng bất thường: Nếu tình trạng viêm hoặc đau không thuyên giảm, cần báo ngay cho bác sĩ để có phương án điều trị phù hợp.
  • Hạn chế các công việc nặng sau khi điều trị: Sau khi điều trị và hồi phục, không nên tiếp tục các công việc cần dùng nhiều lực ở tay, vì có thể làm tăng nguy cơ tái phát bệnh.

 

 

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *